Nghiệm trong cuộc sống ồn ào.
Biết ai chém gió ai vào thân thương ?
Gió kia vốn dĩ thất thường !
Tình thương đọng lại vấn vương suốt đời
***
Những lúc rảnh rỗi vợ tôi hay than phiền là tôi quá bao đồng (Lo chuyện ko phải của mình) ,dư công viết tào lao trên mạng , Cũng đúng .Vì tôi người gốc QN mà, quen gọi là dân củ mì, dân QN ưa nói lắm ... Hình như dân QN không nói chuyện thiên hạ thì ăn không ngon ngủ không yên , thôi kệ đã nông dân QN thì phải ăn khoai mì chân phải dính phèn và thích cải cọ ...
GÓP Ý ĐỂ TỐT HƠN ẤY MÀ.
Còn thương vương vấn buông lời ;
Hết thương phó mặc cho trời đánh luôn!
***BAO ĐỒNG***
Bao đồng thì cứ bao đồng;
Có ăn có uống ngồi không làm gì;
Ngồi không ăn tốn khoai mì;
Vui là chấp hết, bao gì cứ bao.
***GÓP Ý***
Tổ cha thằng sếp mua bằng;
Neo nên chức nớn nàm thằng quan tham;
Học hành kiến thức nam nham;
Cũng bằng tiến sỹ chưa nàm đã ăn;
***
Hỏi bằng tiến sĩ giá nào?
Hay là cứ trả tiền vào bằng ra;
Thứ bằng dưới hố cá tra;
Mua bán bằng cấp tổ cha tụi mày.
***
Ngụ ngôn nước chảy đá mòn;
Sao tôi GÓP mãi Ý còn trơ gan;
Thôi thì mặc kệ thế gian;
Về nhà trồng kiểng hưởng nhàn cho xong.
***TRỒNG KIỂNG***
Là cây nhớ chọn người trồng;
Là gái nhớ chọn, người chồng tào lao;
Tào lao thì cũng chả sao;
Tao lao càng dễ lời vào tiền ra;
***
Thật lòng khuyên với quý bà;
Lấy chồng chăm chỉ thật thà là ngu;
Chẳng thà cắt tóc đi tu;
Còn hơn lấy phải gà rù , lơ ngơ.
***
Cuộc đời đâu phải như mơ;
Sao tôi thích chọn “mần thơ” làm nghề;
Chân bùn, tay lấm, mặt quê;
Nông dân một cục, khó bề mần thơ.
***
Có tiền chơi kiểu đại gia;
Ko tiền chơi kiểu ngồi nhà mần thơ;
Thánh nhân đãi kẻ khù khờ !?
Lâu lâu cũng độ nàng thơ lên đời;
***
Ngồi rù chấu cắn học làm thơ.
Vắt óc nặn ra một chữ chờ.
Chờ cho con chữ mọc hai cánh.
Bay vút lên mây phá thế cờ !
***NHÀ MỚI***
Nắng vàng cũng muốn ghé qua;
Kiểm tra chỗ ngủ để mà yên tâm;
Ai ơi dù uống nhân sâm;
Không bằng nắng sớm quang lâm mỗi ngày.