Tôi từng học ở trường Nguyễn Trãi Q4 thời đó thầy Nguyễn Quang Minh làm hiệu trưởng, tôi học được 2 năm thì đậu vào Phú Thọ , dù học chỉ có 2 năm nhưng ở đây tôi quen nhiều bạn tốt.. nhân hôm nay ngày nhà giáo tôi xin kể 1 kỉ niệm, “Trong giờ dạy môn lý hóa, thầy… (Quên tên) giảng về phép chưng cất nước, đột nhiên thấy ngẫu hứng quay xuống lớp hỏi,
"Người dơ lấy nước rửa, vậy nước dơ lấy gì rửa ? “.
Có nhiều bạn trả lời là có thể lọc hoặc chưng cất... nhưng tất cả thầy đều không chấp nhận là đúng , tôi suy nghĩ nhanh hay là thầy đố mẹo, câu hỏi này tôi đã xem trong truyện vua Gia Long ra bến đò thấy thợ thuyền sau 1 ngày làm việc thì xuống sông tắm rửa, vua Gia Long hỏi quần thần
"Người dơ lấy nước rửa, vậy nước dơ lấy gì rửa?",
ông Lê Văn duyệt lúc đó đã trả lời là
“Nước dơ lấy máu rửa” .
Tôi đã học lỏm câu này đưa tay và trả lời y chang , không ngờ được thấy công nhận đúng và cho tôi 10 điểm , tôi là dân QN học trường Trần Quốc Tuấn mới chuyển vào Nguyễn Trãi còn rất lạ , nhưng qua việc này bạn bè rất ấn tượng .
Tôi đã từng có 1 bài viết về trường Nguyễn Trãi Link ở cuối bài
Tôi nghĩ là nếu một xã hội mà việc mua bán bằng cấp phổ biến, thầy trò như con buôn, trò không tôn trọng thầy thì xã hội đó là một ung nhọt của nhân loại, Rất may ở Nguyễn Trãi có bạn Trương Minh Nhật , đã sáng tác thơ về nhà giáo rất tuyệt vời có đăng trong nhóm Cựu HS Nguyễn Trãi Q4 Saigon mọi người có thể tim đọc , ngoài ra tôi cũng sưu tầm được 1 bài thơ trên mạng về nhà giáo (của Vĩnh Nam) mời quý hiển hữu cựu hs Nguyễn Trãi nhàn lãm
Nguồn: Sưu tầm trên mạng
NHẤT TỰ VI SƯ. BÁN TỰ VI SƯ. Giải thích ý nghĩa chính xác là: Một chữ cũng là thấy. Nửa chữ cũng là thầy. Ý là người dạy ta ít hay nhiều thậm chí cho dù chỉ là nửa chữ thì cũng là thầy của ta Tuy nhiên với tình hình giáo dục xuống cấp và nhiều người mượn đạo tạo đời , có người giải thích một cách bi hài là:
-NHẤT TỰ VI SƯ Làm 1 cái chùa có quyền dựng lên 1 ông thầy chùa ,
-BÁN TỰ VI SƯ sau đó bán cái chùa đi để thu hồi vốn thì vẫn còn lãi 1 ông thầy chùa.
Thật là may mắn vẫn có người tâm huyết (Vĩnh Nam) sáng tác 1 bài thơ rất hay và ý nghĩa tôi copy lại để các bạn xem nhân ngày nhà giáo :
***
Có một cậu học trò
Vừa dốt vừa chậm chạp
Sáng sớm mùng ba Tết
Một mình đến chúc thầy ,
Ông đồ ngạc nhiên thay
Bèn kéo tay hỏi nhỏ:
"Bạn đâu con không rủ
Lại đi sớm giờ này?"
Cậu học trò khoanh tay:
"Thưa, vì con học dốt
Tiếp thu chậm nhất lớp
Nên rất ngại đi cùng
Vả lại nếu đi chung
Thầy hỏi han bạn giỏi
Con đâu còn cơ hội
Được trò chuyện cùng thầy?"
Ông đồ sững vài giây
Rồi quay sang gọi vợ
Mang ra một khay lễ
Xôi gà và phong bao
Nâng khay lễ ngang đầu
Ánh mắt đầy thiện cảm:
"Thầy có chút lễ mọn
Tết này xin biếu con!"
Mắt mở to trợn tròn
Cậu học trò lắp bắp
Cúi rạp người xuống đất:
"Mong thầy đại xá cho!
Con mắc tội hồ đồ
Nói mà không suy nghĩ
Xin thầy đừng làm thế
Con sợ lắm thầy ơi!"
Ông đồ vội đỡ lời:
"Con không sai gì cả
Một bài học vô giá
Con vừa dạy cho thầy...
Dù trò dốt trò hay
Bần hàn hay giàu có
Lòng người thầy phải tỏ
Sáng rỡ như trăng rằm
Đối xử cho công bằng
Mới là người thầy tốt
Con cho ta bài học
Cũng là thầy ta rồi!"
Phàm sống ở trên đời
Ai cũng đều phải học
Nên đều có ít nhất
Một người thầy cho mình
Ở giữa cõi nhân sinh
Không gì hoàn hảo cả
Nên ai cũng có thể
Có ai đó gọi... "thầy"!
Một câu chuyện thật hay
Vừa nhẹ nhàng khép lại
Viết tặng cô cháu gái
Đang mơ làm giáo viên...
MÁI TRƯỜNG XƯA