Trên đời chả có gì lâu ;
Xin chớ buồn rầu, rảnh đọc thơ Qua ;
Chuyện qua nó cũng đã qua ;
Còn chuyện chưa đến lo xa làm gì ;
Bao nhiêu phiền muộn sân si ;
Đem ra vứt hết , bỏ đi ngay liền ;
Ngoài kia cảnh đẹp như tiên ;
Tôi xin dành tặng bạn hiền gần xa ;
Nào cùng chén Bậu chén Qua ;
Công danh sự nghiệp với Qua. Qua rồi !
***
Vừa rồi tôi quyết định trang trí lại phòng khách căn hộ chung cư, chủ yếu là để che tấm vách ngăn vô duyên giữa phòng khách và giếng trời tôi đã nhờ bên trang trí dán 1 bức tranh tường cao 2.1M dài 3.2M (xem hình)
Lúc ăn trưa vợ tôi ngắm tranh rồi nói.
* Ông đúng là không có con mắt thẩm mỹ, ai đời chọn tranh phong cảnh sông núi mà ông họa sĩ lại vẽ cái giàn bê tông bằng màu cam chói mắt, màu đó không phù hợp với tổng thể bức tranh và căn phòng này không đúng phong cách tông xuyệt tông.
* Tôi nhìn lại bức tranh và lăn tăn thầm nghĩ... ừm cũng đúng, nếu sơn giàn bê tông bằng màu lam thì có lẽ hợp hơn...
Thằng em hàng xóm sang chơi nhìn bức tranh trầm trồ... Ui ông anh đúng là có năng khiếu thẩm mỹ, cũng là căn chung cư bình thường như mọi nhà, mà ông anh chỉ thêm có bức tranh thôi mà nhìn rất khác, ngồi đây có cảm giác như ngồi ở ban công nhà vườn ở Đà Lạt. .. ban công có thiết kế một giàn bê tông sơn màu cam... Nhìn ra bên ngoài là trời đất bao la có sông có núi có cây có chim... Quá tuyệt !
Nhớ lại nhận xét của vợ tôi trả lời trong hối tiếc.
* Cũng không có gì là quá tuyệt, tôi lỡ chọn bức tranh phá cách vì cái giàn tô màu cam chói mắt, màu đó quá ko hợp với tổng thể ...
* Không anh, màu đó rất đúng phong cách tông xuyệt tông trong nghệ thuật (trời đất lại cũng là tông xuyệt tông !!!) màu đó nhấn mạnh là anh đang ngồi ở ban công có giàn cây sơn màu cam ấm áp giữa trời lạnh Đà Lạt..
Ui cha !!! thế nên mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên, ai nói sao cũng được, cái gì đã qua hãy cho nó qua. ĐỪNG LĂN TĂN