GIANG HỒ VẶT
***
Ai nói tôi là giang hồ vặt?
Sao tiếng cơm sôi chẳng nhớ nhà ?
Thiên thu vạn kỷ trêu nhân thế ;
***
Chiều tàn nắng ngã về đông ;
Gió tây lém lĩnh thổi bồng tóc ai ;
Mưa bay nối nhớ thêm dài ;
Nhân sinh có số , biết ai đoán dùm !?
***
Phạm Hữu Quang có 2 câu thơ rất lạ và hay
"Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà"
2 câu này rất thâm thúy ngụ ý là tuy làm ra vẻ là giang hồ dữ dằn lắm nhưng thật ra thâm tâm rất tình cảm . Tôi rất thích 2 câu này , phải nói là cực kỳ tâm đắc , nhất là sau khi trải qua cơn bạo bệnh , tôi cảm nhận cuộc sống rất mong manh, dễ vỡ , tính tôi trở nên thay đổi , hay trêu ghẹo chọc cười mọi người , nói tào lao làm mất hết không khí trang nghiêm khi nói chuyện , kể cả đi chợ cũng chọc ngoáy bà bán hàng, rất là động chạm ... Nhiều lúc cũng muốn sửa đổi mà chưa được, nó gần giống như phản xạ tự nhiên, buộc miệng nói ra vậy . THÔI KỆ